DIỄN ĐÀN LỘC THÀNH
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Đơn giản là thương thôi

Go down

Đơn giản là thương thôi Empty Đơn giản là thương thôi

Bài gửi by admin Wed Jan 16, 2013 3:08 pm

Có những cảm xúc thật lạ kì.

Hôm nay tôi đến “Vừng”, nghe nhạc, một mình. Nghe “Anh còn nợ em”. Và tôi nghĩ về cha mẹ.

Cha mẹ tôi có yêu nhau không nhỉ? Chắc chỉ có thể định nghĩa với từ thương thôi. Ngày xưa, mấy ai biết yêu nghĩa là gì. Như vô số gia đình và vô số những chuyện riêng chỉ một mình gia đình ấy biết, với những thương đau, tôi nghĩ gia đình mình bất hạnh. Đôi lúc tôi nghĩ không biết trong những trận đòn ấy, trong những câu nói cay độc dành cho nhau ấy, sao hai người vẫn còn bên nhau đến lúc ấy, sao không đi xa thật xa khỏi đời nhau đi?

Ấu thơ, dường như đó là ác mộng, lớn nhất trong quãng đời tôi lớn lên.

Nhưng hôm nay, tôi đã nghĩ về những yêu thương nhỏ nhoi len lỏi những ngày ấy, tôi đã không để ý. Những ngày bệnh nặng, cha tôi đã không ra chị để được chăm nom, để không bị cơn say của mẹ phiền. Chỉ “cho tau về, mẹ ở một mình tội”. Những lần đi chợ, mẹ mua những đồ ngon nhất, về không chịu cho tôi, chỉ để dành “đưa vô cho cha mi” thôi.

Có lẽ đó là sự gắn bó chăng? Cái nghĩa? Không biết cha mẹ tôi có yêu nhau không?

Và tôi nghĩ về nỗi đau của mình. Chẳng là gì so với cuộc đời mênh mông này, và chẳng là gì so với quãng đời thật dài và dài cha mẹ tôi đã đi qua. Con người luôn cho rằng những nỗi đau của mình to lớn hơn những số phận ngoài kia. Tôi chưa đủ lớn, và tôi cũng như vậy. Vì chưa ai dạy tôi cách để nhìn nhận khách quan hơn từng góc khuất con người.

Chưa ai cho tôi biết nếu có một tình thương đơn giản, nó sẽ xa hơn những toan tính bề bộn đời này. Sẽ như là một góc tìm về sau những con đường đi lạc.

Tôi đã mong ước, có bao giờ, và có bao giờ, sau này, tôi sẽ có được cái nghĩa như cha mẹ mình, ngoài tình yêu không? Thèm một tình yêu thật nhiều, nhiều, để tôi có thể đắm mình vào trong đó, quên hết những tạm bợ ngoài kia, những bon chen, nhỏ nhen từng ngày đang thấm dần vào tim mình. Tôi đã vội vã, quả thực quá vội vã, trong những tháng ngày này. Vội vã đem một người khác vào trong cuộc sống và tâm trí mình, để xóa đi những điều đã cắt sâu vào tim. Mà không biết rằng, cắt rồi, sao xóa. Có vá lại, cũng nào có lành như chưa từng? Hoặc là tôi quá nhỏ bé mà thôi.

Để rồi mình như nhỏ thêm dưới cái bóng quá lớn của quá khứ. Những việc tôi làn chẳng có ích gì cả. Thật là vô thường. Không phải rồi tôi cũng sẽ lớn dần lên nữa sao?

Chỉ có mang trong mình những ngày tháng nặng nề này, mới thấm từng lời hát. Và từng giây phút trôi qua tôi thấy mình hạnh phúc vì được trải nghiệm thêm thật nhiều. Để mong chỉ đơn giản một tình thương giản dị như cha mẹ mình.

Tôi đã thương, đơn giản vì thương. Dù có những sai lầm tuổi trẻ, nhưng tấm lòng là thật. Và tôi chỉ mong, sẽ có người thương tôi, đơn giản vì thương.

Rồi những tháng ngày sau này, nhìn lại, sẽ thấy vui vì trái tim mình vẫn còn biết thật thà qua từng ngõ thời gian.
sưu tầm
admin
admin
Chủ Mèo
Chủ Mèo

Tổng số bài gửi : 308
Points : 745
Reputation : 0
Join date : 07/12/2012
Age : 37
Đến từ : Lâm Đồng

https://diendanlocthanh.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết